Sự kiện Thái Bình sáp nhập vào Hưng Yên năm 2025 đánh dấu một bước ngoặt lớn trong bức tranh kinh tế vùng đồng bằng sông Hồng. Nếu như trước đây Thái Bình chủ yếu được biết đến như một “vựa lúa” của miền Bắc, đóng vai trò then chốt trong đảm bảo an ninh lương thực, thì nay, nhờ sự chuyển dịch cơ cấu kinh tế và sự kết nối với một trung tâm công nghiệp năng động như Hưng Yên, vùng đất này đang đứng trước cơ hội bứt phá mạnh mẽ trong lĩnh vực công nghiệp và đô thị dịch vụ.
Thực lực phát triển công nghiệp của Thái Bình đã được đặt nền móng từ nhiều năm trước. Quy hoạch phát triển tỉnh vốn đã định hướng xây dựng Khu kinh tế Thái Bình thành một cực tăng trưởng đa ngành, với các khu công nghiệp – đô thị – dịch vụ hiện đại, kết nối hạ tầng đồng bộ với Hải Phòng, Quảng Ninh và các tỉnh ven biển. Bên cạnh đó, hệ thống 67 cụm công nghiệp quy mô hơn 4.000 ha, mạng lưới cảng biển và hành lang kinh tế ven biển đã mở ra dư địa lớn cho sản xuất công nghiệp xuất khẩu, logistics, và các ngành công nghệ cao. Ngay cả trước khi sáp nhập, Thái Bình đã chú trọng thu hút các ngành công nghiệp mới như năng lượng tái tạo, điện gió, cơ khí chế tạo, điện – điện tử, và công nghiệp dược – sinh học.
Kinh tế Thái Bình trước giờ phụ thuộc vào khu vực Khu kinh tế ven biển.
Tuy nhiên, điểm nghẽn của Thái Bình trong quá khứ là vị trí tương đối xa các trung tâm tiêu thụ và kết nối giao thông nội vùng chưa thật sự thuận lợi. Việc sáp nhập vào Hưng Yên đã xóa nhòa nhiều hạn chế này. Hưng Yên vốn nổi tiếng là “cửa ngõ công nghiệp” của Hà Nội, với mạng lưới đường cao tốc, quốc lộ, vành đai hoàn thiện; thủ tục đầu tư nhanh gọn; cùng uy tín thu hút các tập đoàn sản xuất lớn từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan và sắp tới là các doanh nghiệp phương Tây. Khi hai vùng hợp nhất, lợi thế hạ tầng, kinh nghiệm quản lý, và thương hiệu thu hút FDI của Hưng Yên sẽ lan tỏa sang địa bàn Thái Bình.
Hạ tầng giao thông kết nối Thái Bình với các khu vực lân cận sẽ giúp tăng trường kinh tế một cách nhanh chóng
Bắt đầu từ tâm, thành phố Thái Bình tiếp tục giữ vai trò trung tâm hành chính — dịch vụ — thương mại của toàn vùng. Ở đây sẽ hình thành dải lõi đô thị thông minh, với các trung tâm dịch vụ cấp tỉnh: hành chính công, tài chính, thương mại, y tế và giáo dục cao cấp. Kết cấu hạ tầng đô thị lõi được quy hoạch theo hướng cao tầng, mật độ trung bình — cao, đồng thời phát triển các khu đô thị mới và khu công nghiệp hỗn hợp (industrial-urban mixed-use) để hút doanh nghiệp dịch vụ chất lượng cao, trung tâm logistics nhỏ, văn phòng kỹ thuật và các chuỗi cung ứng dịch vụ cho khu công nghiệp lân cận. Thành phố Thái Bình (nay là phường Thái Bình) làm vai trò “đầu não” điều phối nhân lực, chuyên gia và dịch vụ giá trị gia tăng cho toàn vùng.
Đô thị Thái Bình văn minh, hiện đại, đầy đủ các tiện từ trung cấp đến cao cấp, thu hút dòng người và dòng vốn về phát triển kinh tế đô thị
Về phía Đông — hành lang ven biển gồm hai đô thị đối trọng Tiền Hải và Thái Thụy — là nơi đặt các khu công nghiệp trọng điểm ven biển và cảng biển. Dải đất ven biển với quỹ đất rộng, chi phí đất rẻ hơn vùng lõi, sẽ ưu tiên cho các ngành cần diện tích và có liên quan tới xuất nhập khẩu: công nghiệp chế biến xuất khẩu, đóng gói, cơ khí nặng, đóng tàu nhỏ, năng lượng (nhà máy LNG, trung tâm phân phối khí, trạm biến áp cho điện gió biển) và kho bãi logistics quy mô lớn. Trên bản đồ, các khu công nghiệp ven biển tập trung dọc trục giao thông hướng về cảng Diêm Điền — Trà Lý — Ba Lạt, được liên kết trực tiếp bằng tuyến đường bộ ven biển và các nhánh nối đến cảng Hải Phòng/Lạch Huyện để tận dụng tuyến biển quốc tế. Ở đây cũng có không gian dành cho cụm năng lượng tái tạo (trạm chuyển điện cho điện gió ngoài khơi, nhà máy xử lý pin, bảo trì turbin), đặt gần vùng biển Thái Thụy — Tiền Hải theo quy hoạch năng lượng.
Tuyến Cao tốc Duyên hải đang được gấp rút triển khai, sẽ mở ra một vùng phát triển công nghiệp sôi động mới tại khu vực Thái Bình
Hướng Tây Bắc — dải kết nối về phía Hưng Yên, Hà Nam và Hà Nội — sẽ chuyển mình thành vành đai công nghiệp — đô thị liên hoàn. Trên bản đồ, dải này gồm các khu công nghiệp vệ tinh nối tiếp từ biên giới hành chính cũ của Hưng Yên tiến về phía Đông Bắc Thái Bình: cụm sản xuất linh kiện, điện tử, lắp ráp cơ khí chính xác, thiết bị y tế và công nghiệp phụ trợ. Những khu này hưởng lợi trực tiếp từ năng lực thu hút đầu tư và chuỗi cung ứng đã có ở Hưng Yên; đồng thời bố trí nhiều khu đô thị công nhân, khu ở chuyên gia và trung tâm dịch vụ hỗ trợ (dịch vụ logistics khu công nghiệp, đào tạo nghề, bệnh viện chuyên khoa). Hệ thống giao thông kết nối trên bản đồ sẽ là các trục cao tốc/đường vành đai hướng về Hà Nội, và nhánh nối vào Vành đai 5 — tạo hành lang vận chuyển nhanh giữa Hà Nội — Hưng Yên — Thái Bình.
Khu công nghiệp liên doanh VSIP Thái Bình sẽ trở thành thỏi nam châm lớn, thu hút dòng vốn FDI chất lượng cao đổ về Thái Bình
Khu vực ngoại biên phía Bắc (Hưng Hà, Quỳnh Phụ, Bắc Đông Hưng) trên bản đồ sẽ là vùng đa chức năng trung gian: kết hợp công nghiệp vừa và nhỏ, cụm công nghiệp chuyên ngành, cơ sở chế biến nông sản công nghệ cao và khu đào tạo — nghiên cứu. Trong đó, vị trí quy hoạch khu nghiên cứu đào tạo khoảng 1.000 ha tại Quỳnh Phụ nổi lên như “điểm neo tri thức”: trung tâm R&D, viện nghiên cứu, trường đại học liên kết với các doanh nghiệp công nghệ cao, đóng vai trò tạo nguồn nhân lực kỹ thuật cho các khu công nghiệp lân cận. Các cụm công nghiệp ở đây sẽ chuyên môn hoá theo chuỗi ngành (chế biến thủy sản, chế biến nông sản, dệt may công nghệ cao, linh kiện cơ khí) để tận dụng nguồn nguyên liệu nông nghiệp của vùng và lực lượng lao động địa phương.
Phía Nam (Kiến Xương, nam Vũ Thư) trên bản đồ vẫn giữ diện tích lớn cho sản xuất nông nghiệp ứng dụng công nghệ — thế nhưng theo kịch bản chuyển dịch, khu vực này sẽ dần nhận các chức năng chế biến nông sản quy mô, kho lạnh, logistic nông sản và du lịch nông nghiệp. Đó là “vùng đệm” giữa công nghiệp hóa mạnh mẽ ở phía Bắc/Đông và chức năng đảm bảo an ninh lương thực, cung cấp hàng hoá tươi cho đô thị mới. Các nhà máy chế biến thực phẩm, kho bảo quản xuất khẩu được đặt gần cụm nông nghiệp để giảm chi phí vận chuyển và nâng cao giá trị nông sản.
Thái Bình phát triển hệ thống du lịch lịch sử tâm linh - sinh thái - nông nghiệp dọc theo tuyến Sông Hồng - Sông Luộc
Kết cấu dịch vụ logistics sẽ tạo nên một mạng lưới phân phối đa tầng trên bản đồ. Theo mục tiêu đến 2030, ít nhất sáu trung tâm logistics được phân bổ tại: đô thị Phường Thái Bình (lõi dịch vụ), Thái Thụy, Tiền Hải (ven biển, sát cảng), Hưng Hà (cửa ra đường bộ về Hưng Yên/Hà Nội), Kiến Xương hoặc Vũ Thư (phục vụ nông sản), và Quỳnh Phụ (gần khu nghiên cứu và cụm công nghiệp nhẹ). Các trung tâm này sẽ kết nối bằng hành lang đường bộ và đường sắt nếu có thể, đồng thời có nhánh dẫn tới cảng biển và các trục cao tốc vùng. Trên bản đồ, chúng xuất hiện như các “nút” logistics lớn, tương tác chặt với các khu công nghiệp và cảng biển.
Về chuỗi giá trị công nghiệp, bản đồ thể hiện sự phân tầng ngành: ở vùng giáp ranh Hà Nội — Hưng Yên — Thái Bình sẽ tập trung ngành cao cấp, công nghệ cao, điện tử, linh kiện; các khu công nghiệp ven biển và vùng ngoại biên hướng ra biển sẽ giữ vai trò gia công, chế biến thô, sản xuất quy mô lớn phục vụ xuất khẩu; các khu cụm nhỏ trải rải khắp huyện sẽ là nơi cho ngành hỗ trợ, ngành phụ trợ, doanh nghiệp vừa và nhỏ. Mô hình này tạo ra sự cộng sinh: ngành công nghệ cao cần các cụm phụ trợ gần kề; ngành xuất khẩu cần cảng và kho ở ven biển; nông nghiệp cung cấp nguyên liệu cho chế biến ở phía Nam.
Hạ tầng công nghiệp Thái Bình trong 3-5 năm tới sẽ thay đổi rõ rệt với những dự án đặc biệt chuyên ngành vùng Đồng bằng Sông Hồng
Một điểm quan trọng trên bản đồ là phân bổ không gian bảo tồn và hành lang xanh: khu bảo tồn đất ngập nước Tiền Hải — Thái Thụy được giữ nguyên, làm lá phổi sinh thái, đồng thời tạo đệm chống bão, bảo vệ nguồn lợi thủy sản. Các khu công nghiệp ven biển cần có vành đai xanh, xử lý nước thải tập trung, và vùng cấm khai thác có thời hạn để đảm bảo môi trường biển. Trên bản đồ, các khu công nghiệp đặt lùi vào trong một khoảng hợp lý so với vùng bảo tồn; còn dải ven biển phục vụ năng lượng tái tạo có các vùng cách ly chuyên dụng.
Về hạ tầng hỗ trợ trên bản đồ: hệ thống điện được xác định để phục vụ công nghiệp nặng ven biển (sub-station cho điện gió và nhà máy LNG), mạng lưới cấp nước và xử lý nước thải tập trung cho các khu công nghiệp, cảng nội bộ và quỹ đất dành cho kho ngoại quan; hành lang giao thông gồm đường bộ trục ngang (kết nối Hải Phòng — Thái Bình — Nam Định), trục dọc nối Hà Nội — Hưng Yên — Thái Bình, và các đường nhánh phục vụ cụm. Trong kịch bản sáp nhập, các trục giao thông quan trọng sẽ được nâng cấp để rút ngắn thời gian vận chuyển từ khu công nghiệp Thái Bình tới cảng Hải Phòng và các trung tâm tiêu thụ.
Trung tâm logistics - sản xuất - đô thị dịch vụ mới của Đồng bằng Sông Hồng gọi tên Thái Bình (Hưng Yên mới)
Cuối cùng, về phân kỳ phát triển trên bản đồ, giai đoạn đầu (1–5 năm) ưu tiên hoàn thiện hạ tầng khu kinh tế, các cụm công nghiệp có quyết định chủ trương đầu tư, và xây dựng các trung tâm logistics ven biển; giai đoạn giữa (5–10 năm) tập trung phát triển các khu công nghiệp công nghệ cao giáp ranh Hưng Yên — Thái Bình, khu nghiên cứu Quỳnh Phụ đi vào hoạt động và mạng lưới đô thị hóa bù đắp chỗ ở cho lao động; giai đoạn dài hạn hình thành hệ liên hoàn công nghiệp — đô thị — dịch vụ bền vững, tối ưu chuỗi cung ứng vùng và đạt mục tiêu cạnh tranh so với các trung tâm như Bắc Ninh hay Hải Phòng.
Trong dài hạn, Thái Bình sau khi sáp nhập vào Hưng Yên không chỉ đóng vai trò “hậu cứ sản xuất” cho các khu công nghiệp lõi, mà còn hướng tới xây dựng những cụm đô thị – công nghiệp – dịch vụ hiện đại, gắn kết chặt chẽ với chuỗi giá trị toàn cầu. Nhờ năng suất nông nghiệp vẫn duy trì ở mức cao thông qua cơ giới hóa và ứng dụng công nghệ, lực lượng lao động có thể dịch chuyển mạnh mẽ sang công nghiệp và dịch vụ mà vẫn bảo đảm an ninh lương thực. Sự hòa quyện giữa quỹ đất rộng, vị trí ven biển, các trục giao thương quốc tế của Thái Bình với lợi thế hạ tầng, kinh nghiệm và năng lực thu hút đầu tư của Hưng Yên mở ra triển vọng hình thành một cực tăng trưởng mới cho miền Bắc. Nếu được quy hoạch và triển khai hợp lý, vùng đất này hoàn toàn có thể cạnh tranh sòng phẳng với các trung tâm công nghiệp truyền thống như Hải Phòng, Bắc Ninh, đồng thời trở thành hình mẫu phát triển bền vững, cân bằng giữa công nghiệp hiện đại, dịch vụ chất lượng cao và nông nghiệp thông minh.
Thái Bình sáp nhập với Hưng Yên, tạo thành một tỉnh đặc biệt của vùng Đồng bằng Sông Hồng, phát triển mạnh mẽ tất cả các khu vực kinh tế: công nghiệp - nông nghiệp - dịch vụ - đô thị - du lịch - văn hóa - công nghệ cao - năng lượng xanh - hạ tầng chiến lược - kinh tế biển. Tầm nhìn 10 năm - tới 2035, Thái Bình - Hưng Yên sẽ trở thành cánh tay vươn dài của Thủ đô Hà Nội ra Biển Đông
Tỉnh Hưng Yên mới (sự hợp nhất giữa Thái Bình và Hưng Yên) đang nổi lên như một trong những điểm đến hấp dẫn nhất cho dòng vốn đầu tư công nghiệp tại khu vực Bắc Bộ. Sở hữu vị trí chiến lược hiếm có – phía Tây giáp Thủ đô Hà Nội qua con sông Hồng, phía Đông hướng ra biển Đông, phía Bắc tiếp cận trực tiếp trung tâm giao thương quốc tế Hải Phòng – khu vực này hội tụ đầy đủ điều kiện để bùng nổ phát triển công nghiệp trong tương lai gần.
Đây là thời điểm vàng để các doanh nghiệp Việt Nam đồng hành cùng DTJ Industrial, nắm giữ những bất động sản công nghiệp giá trị cao, gia tăng bền vững theo thời gian, đồng thời mở rộng cơ hội trở thành mắt xích quan trọng trong chuỗi cung ứng công nghiệp – logistics quốc tế hiện đại đang hình thành với tốc độ vượt bậc tại vùng đất tiềm năng này.
Tags:
Bình luận
Tin mới
Xem thêmNhiều người đọc
Xem thêmTin tức liên quan